Chồng đưa vợ về quê nhờ ông bà ngoại chăm sóc sau tai nạn, 4 tháng sau trở lại đón thì nhận được bất ngờ đau lòng từ vợ.
Vợ chồng cần cùng nhau chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Nếu chỉ nắm tay nhau khi thuận lợi mà lẩn tránh lúc gian nan, hôn nhân sẽ chỉ là tạm bợ. Cúc, 30 tuổi, chia sẻ cô nghỉ việc sau đám cưới vì mang thai, và chồng cô, Đăng, muốn cô ở nhà chăm sóc gia đình. Dù Cúc hiểu Đăng làm vất vả, nhưng cô chỉ mong anh có thể cùng chia sẻ những việc nhỏ, tạo sự kết nối và đồng hành trong cuộc sống.
Đăng thích tụ tập với bạn bè hơn là về nhà với vợ, dù cả ngày không gặp. Khi Cúc mang thai mệt mỏi, cô kêu than thì bị anh mắng là thiếu tự lập. Cúc nhờ chồng bế con lúc đêm nhưng Đăng lại bỏ sang phòng khác. Cúc chỉ nghĩ Đăng vô tâm và tự an ủi bản thân. Khi con được 16 tháng, Cúc định cai sữa để đi làm thì gặp tai nạn gãy chân, phải nghỉ dưỡng. Mẹ Cúc chỉ có thể giúp trong thời gian cô nằm viện. Sau khi xuất viện, Cúc cần người chăm sóc nhưng Đăng lại đề nghị cô về quê nhờ ông bà ngoại giúp.
Đăng không thích có người lạ trong nhà và cho rằng chi phí thuê người làm là cao. Cúc thì cảm thấy yên tâm hơn nếu bà ngoại về giúp đỡ, nhưng cô giải thích rằng bố mẹ cô còn bận rộn với công việc đồng áng nên không thể chăm sóc mẹ con cô. Đăng lại cho rằng gia đình nên gác công việc để chăm sóc con cái, nhưng Cúc không đồng tình và khẳng định rằng chồng mới là người bạn đời quan trọng nhất. Cúc muốn vợ chồng cùng nhau vượt qua khó khăn. Sau nhiều tranh cãi, Đăng thẳng thắn nói rằng anh cảm thấy phiền phức khi phải chăm sóc vợ bị tai nạn, vì công việc đã quá nặng nề và anh không đủ sức để lo thêm trách nhiệm khác.
Đăng thường khoe khoang về công lao của mình, nhưng tiền chi tiêu hàng tháng mà anh đưa cho Cúc chỉ đủ cho những nhu cầu tối thiểu. Phần thu nhập còn lại, Đăng giữ lại cho riêng mình và Cúc không có quyền hỏi. Sau cuộc trò chuyện, Cúc quyết định đưa con về quê, còn Đăng thì nhẹ nhõm, không gửi thêm tiền cho ông bà. Trong 4 tháng Cúc ở quê dưỡng thương, Đăng chỉ về thăm một lần và đưa cho cô 3 triệu. Cúc không phàn nàn, khiến Đăng mừng thầm vì nghĩ mình có lợi khi cưới cô. Cúc chăm sóc gia đình chu đáo mà không đòi hỏi tiền lương của chồng. Ngày Đăng đến đón vợ con, Cúc im lặng đưa cho anh đơn ly hôn đã ký sẵn. Cúc cười nhạt khi Đăng chất vấn: "Với một người chồng như anh, tôi thật sự không hiểu kết hôn để làm gì!" Đăng trở về một mình, trong lòng đầy câu hỏi về mối quan hệ của họ.
Nhiều người đang sống trong hôn nhân tạm bợ, thiếu kết nối và yêu thương. Khi gặp khó khăn, mỗi người tự lo cho bản thân, đối phương trở nên vô hình. Hôn nhân vẫn tồn tại, nhưng câu hỏi "Kết hôn để làm gì?" thường xuyên xuất hiện trong tâm trí họ.


Source: https://afamily.vn/vo-bi-tai-nan-chong-lap-tuc-dua-ve-que-nho-ong-ba-ngoai-cham-ho-4-thang-sau-den-don-vo-nhung-co-lai-cho-anh-1-bat-ngo-day-cay-dang-20210504134910331.chn